![]() |
Ở một Man United quen với sự rụt rè và thiếu ý tưởng, Cunha xuất hiện như một mũi khoan phá thẳng vào hàng thủ đối phương, bất chấp kết quả sau cùng. |
Nhưng khác với những thất bại u ám trước đó, lần này Old Trafford vẫn còn chút dư vị tích cực để bám víu. Nó đến từ cái tên Matheus Cunha – tân binh người Brazil, kẻ đã mang đến nguồn năng lượng và tinh thần chiến đấu mà khán đài Stretford End khao khát từ lâu.
Cái chất “điên” mà Old Trafford cần
Nhiều người nghi ngờ khi Man United chiêu mộ Cunha. Lý do không thiếu: thống kê chạy ít, phong độ thất thường, tính khí bốc đồng.
Trong quá khứ, những bản hợp đồng mang dáng dấp “canh bạc” như vậy thường chỉ để lại thêm nỗi thất vọng. Nhưng ngay trong trận ra mắt, Cunha cho thấy vì sao sự “điên rồ” của anh lại đáng để chờ đợi.
Anh không ghi bàn, nhưng mỗi lần chạm bóng đều khiến khán giả ngồi bật dậy. Bốn cú dứt điểm, bốn pha đi bóng thành công, cộng thêm sự máu lửa trong từng pha tranh chấp đã đủ để biến anh thành điểm sáng nhất của đội. Ở một Man United quen với sự rụt rè và thiếu ý tưởng, Cunha xuất hiện như một mũi khoan phá thẳng vào hàng thủ đối phương, bất chấp kết quả sau cùng.
Old Trafford nhiều năm qua quen với hình ảnh những cầu thủ chùn chân, loay hoay chuyền ngang hoặc sút xa vô vọng. Cunha thì khác. Anh xoay lưng nhận bóng, lập tức tăng tốc, buộc hậu vệ Arsenal phải co cụm. Không sợ va chạm, không ngại tranh cãi, anh thậm chí còn đôi co với Odegaard – thủ quân đối thủ – như thể muốn khẳng định mình không hề nhỏ bé trước bất kỳ ai.
Cái chất Brazil ở Cunha không chỉ nằm ở kỹ thuật, mà còn ở sự ngẫu hứng và tinh thần “cháy” đến cùng. Sự bốc đồng có thể khiến Cunha phạm sai lầm, nhưng chính nó lại mang đến thứ gia vị mà United thiếu bấy lâu: sự bất ngờ, sự liều lĩnh, và trên hết là khát vọng tấn công đến tận cùng.
![]() |
Cái chất Brazil ở Cunha không chỉ nằm ở kỹ thuật, mà còn ở sự ngẫu hứng và tinh thần “cháy” đến cùng. |
Không phải ngẫu nhiên ban lãnh đạo Man United để mắt tới Cunha từ mùa 2024/25. Khi còn khoác áo Wolves, anh từng hành hạ hàng thủ “Quỷ đỏ” bằng tốc độ và sự táo bạo. Những người chứng kiến hôm ấy chắc chắn không quên cảm giác bất lực. Giờ đây, khi đã khoác chiếc áo đỏ, Cunha tái hiện phần nào hình ảnh đó, khiến người hâm mộ cảm thấy họ đã có một mũi công đủ sức khuấy đảo bất kỳ hàng thủ nào.
Cunha chưa phải mẫu tiền đạo “gánh team”. Anh không phải Eric Cantona hay Wayne Rooney để lập tức thay đổi bộ mặt đội bóng. Nhưng với Man United lúc này, chỉ cần một cầu thủ dám cầm bóng, dám xuyên phá, đã đủ để mang lại sự khác biệt. Ở Stretford End, nơi niềm tin đang cạn kiệt, mỗi pha đi bóng liều lĩnh của anh là một mồi lửa sưởi ấm bầu không khí ảm đạm.
Một thủ lĩnh tiềm năng trên hàng công
Man United chi nhiều tiền cho những ngôi sao tấn công: Rasmus Hojlund, Joshua Zirkzee… Nhưng người thì mất phong độ, kẻ còn non nớt, người khác lại quá thất thường. Cunha, trong bối cảnh đó, có thể trở thành gương mặt tiên phong – không chỉ vì chuyên môn, mà còn vì cá tính.
Old Trafford từng được thắp sáng bởi những nhân vật có cái tôi lớn: Cantona ngạo nghễ, Rooney đầy máu lửa, Ronaldo bùng nổ. Họ không chỉ ghi bàn, mà còn truyền năng lượng cho cả đội. Cunha có thể chưa đạt tới tầm vóc ấy, nhưng màn ra mắt cho thấy anh sở hữu phẩm chất cần thiết: tinh thần không chấp nhận đầu hàng. Và đôi khi, một cuộc cách mạng chỉ cần bắt đầu từ một cá nhân như thế.
Không ai phủ nhận việc chiêu mộ Cunha là một canh bạc. Anh từng bị chỉ trích vì phong độ thất thường, vì tính khí khó kiểm soát.
Nhưng có những canh bạc đáng để chơi, bởi cái được không chỉ là bàn thắng, mà còn là tinh thần. Man United đang mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn của sự nhạt nhòa. Họ cần một kẻ liều lĩnh để phá vỡ.
![]() |
Cunha mang đến thứ vô giá: niềm tin rằng CLB vẫn có thể chơi bóng với khí chất của một đội bóng lớn – dám tấn công, dám thách thức, dám làm điều khác biệt. |
Cunha không thể một mình giải quyết tất cả. Anh không thể giúp Bayindir bắt bóng chắc tay hơn, cũng không thể biến hàng thủ mong manh thành tường thành thép. Nhưng Cunha mang đến thứ vô giá: niềm tin rằng CLB vẫn có thể chơi bóng với khí chất của một đội bóng lớn – dám tấn công, dám thách thức, dám làm điều khác biệt.
Trận thua trước Arsenal phơi bày quá nhiều vấn đề của Man United, từ hàng thủ đến băng ghế huấn luyện. Nhưng trong bức tranh u ám ấy, Matheus Cunha tạo ra điểm sáng hiếm hoi. Anh không ghi bàn, nhưng thổi bùng một ngọn lửa. Một ngọn lửa của niềm tin, của hy vọng, và của sự phấn khích mà Old Trafford đã lâu không còn cảm nhận.
Có thể nói, Man United đã tìm thấy một điều quý giá: một cầu thủ sẵn sàng lao lên, sẵn sàng liều lĩnh, sẵn sàng trở thành biểu tượng mới. Và nếu được trao cơ hội, Cunha hoàn toàn có thể trở thành nhân vật trung tâm trong hành trình tái thiết “Quỷ đỏ”.
Canh bạc này còn nhiều rủi ro, nhưng với người hâm mộ, nó đáng giá đến từng phút giây trên sân. Bởi đôi khi, trong bóng đá, thứ người ta cần nhất không phải chỉ là chiến thắng, mà là cảm giác đội bóng của mình vẫn còn biết cách chiến đấu, biết cách làm trái tim khán giả rung động. Cunha đã làm được điều đó ngay trong ngày đầu tiên khoác áo đỏ.